Đăng bởi Để lại phản hồi

Cây trồng ngắn ngày mang lại hiệu quả kinh tế cao

Cây trồng ngắn ngày là loại cây chỉ trồng một hoặc hai năm là hết chu kì sống của cây. Cây ngắn ngày được chia làm các loại khác nhau như cây ăn quả hoặc cây rau màu. Trồng cây ngắn ngày là giải pháp tốt nhất để thu lại vốn nhanh và ít rủi ro hơn. Đầu tư vào cây trồng ngắn ngày hiện nay được nhiều người quan tâm bởi hiệu quả kinh tế cao.

Dưới đây là những loại cây ngắn ngày hiệu quả kinh tế cao bạn có thể tham khảo:

1. Cây đu đủ

Đu đủ là một loại cây ăn quả khá quen thuộc với mọi người trên mọi vùng đất nước. Bổ dưỡng, dễ trồng, hiệu quả kinh tế cao và cũng là một trong những loại cây được trồng xen trong vườn cây ăn trái với chiến lược lấy ngắn nuôi dài.

Có thể nói đu đủ là loại cây nông nghiệp ngắn ngày cho năng suất kinh tế cao. Theo nhiều chủ trang trại, đu đủ có thể mang về 200 triệu/ha/năm.

Đu đủ ra hoa kết trái quanh năm, tuy nhiên nên trồng vào đầu mùa mưa để tránh sâu bệnh.

>>>Xem thêm: đặc trị rệp sáp, nhện đỏ, côn trùng ăn lá

2. Cây ngô ngọt

Giống ngô ngọt có thể chế biến nhiều món ăn mà không gây ngán như súp, sữa bắp, gà tiềm….Nhu cầu về loại cây này đang tăng cao.

Hiện nay ở nhiều tỉnh đang triển khai trồng và không ít hộ dân đã “phất” lên từ loại cây trồng ngắn ngày này.

Ngô ngọt là loại cây ngắn ngày cho hiệu quả kinh tế cao được nhiều địa phương áp dụng. Thời gian sinh trưởng của ngô ngọt kéo dài từ 70 – 85 ngày, tùy điều kiện thời tiết.

Ưu điểm của loại cây ngắn ngày này là có thể trồng quanh năm, thời gian thu hoạch ngắn. Kháng bệnh tốt và cho năng suất cao, thông thường một sào Bắc Bộ ngô ngọt cho năng suất từ 650-800kg.

Ngô ngọt có khả năng thích nghi rộng, đất càng màu mỡ càng cho năng suất cao. Đất trồng ngô ngọt yêu cầu cày sâu 18-20cm, làm sạch cỏ, bừa phẳng, lên luống.

>>Hướng dẫn trồng và chăm sóc cây ngô ngọt

3. Đậu phộng (Lạc)

Ngày nay người ta có thể chế biến được rất nhiều sản phẩm từ đậu phộng: bơ, sữa, kẹo… cũng như là gia vị không thể thiếu trong bếp gia đình. Chính vì vậy đậu phộng cũng là một trong những loại cây nông nghiệp ngắn ngày giá trị cao.

Trong khi nhiều hoa màu khác luôn rớt giá thì lạc luôn giữ ở mức giá ổn định. Đồng thời là một cây dễ trồng, không tốn nhiều công đoạn chăm sóc.

Năng suất cây đậu phộng tùy thuộc vào điều kiện đất trồng và yếu tố chăm sóc. Nhiều nông dân trồng đạt năng suất từ 0,8 – 1,2 tấn/công. Mức giá trong những năm qua luôn đạt từ 12.000–15.000 đồng/kg.

Cây đậu phộng có thời gian sinh trưởng khoảng 120-150 ngày sau khi gieo hạt. Nếu được thu hoạch quá sớm, quả sẽ chưa chín. Nếu được thu hoạch muộn, cuống quả sẽ đứt khỏi cây và sẽ ở lại trong đất.

>>Kỹ thuật trồng cây lạc (đậu phộng) cho năng suất cao

>>Chăm sóc và phòng trừ sâu bệnh trên cây lạc (đậu phộng)

4. Đậu cô ve

Đậu cô ve

Đậu cô ve được coi là mô hình kinh tế mang lại giá trị cao nhờ những ưu điểm sau :

Thời gian trồng ngắn, chỉ 50 – 60 ngày. Chi phí vốn và chi phí chăm sóc tiết kiệm. Khả năng chịu lạnh, hạn hán, sâu bọ tốt; thời gian thu hoạch dài, năng suất lớn.

Đậu cô ve không chỉ là thực phẩm được yêu thích, mà còn có nhiều ý nghĩa trong dược học. Do đó nhu cầu tiêu thụ loại cây trồng ngắn hạn này rất lớn.

Đậu cô ve leo có thể trồng 2 vụ trong năm:

– Vụ Xuân: gieo hạt từ tháng giêng đến tháng 3.

– Vụ Thu: gieo hạt vào tháng 9 – 10.

Trong vụ xuân, lứa đầu được thu sau 50-60 ngày, vụ thu muộn hơn 10 ngày. Quả chuyển từ xanh đậm sang xanh nhạt, thấy rõ vết hạt ở thân quả thì có thể thu hoạch. Vào thời điểm rộ, thu mỗi ngày 1 lần vào sáng sớm.

5. Cây dâu tây

Cây dâu tây

Dâu tây ưa khi hậu mát mẻ nên được trồng có các vùng có khi hậu ôn đới. Ở Việt Nam, dâu tây được trồng nhiều ở Đà Lạt – Lâm Đồng.

Cây dâu tây phù hợp với những vùng khí hậu hơi lạnh như Đà Lạt, Sapa, Miền Bắc Việt Nam…Nhiệt độ thích hợp nhất là khoảng 10-25 độ C, độ cao 600-800m so với mực nước biển.

Dâu tây được công nhận là một loại trái cây có hàm lượng chất dinh dưỡng cao. Trong quả dâu tây có nhiều chất chống oxy hóa giúp ngăn ngừa bệnh ung thư và xơ vữa động mạch. Do nhu cầu ngày một tăng nên giá trị kinh tế của dâu tây rất cao.

6. Cây dưa hấu

Dưa hấu là loại cây không phải là ai cũng biết cách trồng. Cách trồng dưa hấu rất tỉ mỉ và kĩ càng. Dưa hấu là loại quả ưa khí hậu nóng, ấm áp, khô ráo. Trồng dưa hấu vào thời gian có nhiều nắng sẽ giúp dưa hấu ra nhiều hoa và cho quả sớm.

Dưa hấu được trồng nhiều nhất tại Đồng bằng Sông Cửu Long vì nhiệt độ nắng nóng đều ở vùng này giúp dưa hấu đạt năng suất cao hơn hẳn.

Ngoài ra, hiện nay nhiều người còn trồng dưa hấu trong thùng xốp cũng mang lại hiệu quả cao.

7. Cây mía

Mía là cây công nghiệp ngắn ngày, dễ trồng, có thể trồng trên nhiều loại đất khác nhau.

Nên trồng mía bằng hom để tỉ lệ nảy mầm cao và đồng loạt, giảm chi phí mua giống.

Trồng mía bằng hom: Chọn những cây giống bánh tẻ 6-8 tháng tuổi, dùng dao bén chặt vát hai đầu đoạn thân dài 5-7cm, có một đốt mắt ở giữa, chú ý đánh dấu đầu phía gốc, đầu phía ngọn. Nhúng ướt hai đầu vào dung dịch thuốc sát trùng và kích thích sau đó để khô trong bóng dâm khoảng 1 giờ. Cắm đầu phía gốc hom mía vào bầu. Tưới đủ ẩm khoảng 70-80% và đặt bầu trong vườn ươm.

Nhờ có chất kích thích sinh trưởng, hom mía nảy mầm sớm, tỷ lệ nảy mầm cao và đồng loạt. Sau khi giâm 2 tháng, cây cao 50-60cm và có thể đem trồng.

Đăng bởi Để lại phản hồi

Hậu quả nghiêm trọng của việc lạm dụng thuốc BVTV.

Thời gian qua, tình trạng người dân ở hai huyện miền núi Hướng Hóa và Ða Krông (Quảng Trị) sử dụng các loại thuốc bảo vệ thực vật (BVTV) quá mức gây ô nhiễm môi trường và nguồn nước. Ðây là thực trạng đáng báo động về các loại chất độc trong thuốc BVTV khi hòa tan vào nguồn nước sinh hoạt, gây nên một số bệnh nguy hiểm đối với con người.

Trước đây, đồng bào Vân Kiều và Pa Cô ở miền núi tỉnh Quảng Trị ít sử dụng thuốc BVTV trong canh tác cây trồng. Nhưng vài năm trở lại đây, khi các loại thuốc BVTV được bày bán tràn lan với giá rẻ và cho hiệu quả thấy ngay trước mắt, cho nên người dân đua nhau mua về sử dụng.

Theo chị Hồ Thị Tương, ở xã Thuận (Hướng Hóa): Ngày trước, để phát sạch cỏ trên diện tích 1 ha nương rẫy phải mất từ 15 đến 20 ngày công lao động, nay sử dụng một gói thuốc diệt cỏ có giá khoảng 70.000 đồng, một người bơm phun trong khoảng một giờ sẽ làm sạch các loại cỏ trên diện tích tương tự.

Nhanh và giảm bớt công sức, đó là lợi ích trước mắt nhưng ít người ở địa bàn miền núi này biết rằng, việc dùng thuốc diệt cỏ để canh tác một cách tràn lan đã gây ô nhiễm môi trường, nhất là nguồn nước.

Thuốc diệt cỏ sau khi đưa vào sử dụng, một phần thẩm thấu qua đất, phần lớn theo mưa trôi xuống các con sông, suối và ao, hồ, làm ảnh hưởng nguồn nước sinh hoạt của người dân… Ðiều đáng lo ngại là hiện nay, phần lớn người dân miền núi đang dùng loại thuốc diệt cỏ Paraquat có khả năng gây bệnh nguy hiểm cho động vật và con người. Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn đã có văn bản đưa loại thuốc này vào danh mục cấm sử dụng tại Việt Nam.

Nước ở con suối bị ô nhiễm do thuốc BVTV gần đây trở thành nỗi ám ảnh của người dân quanh vùng, nhưng họ vẫn phải sử dụng trong sinh hoạt hằng ngày. Tình trạng này cho thấy một số người dân còn thiếu hiểu biết và thiếu ý thức về hậu quả nghiêm trọng của việc bao bì, vỏ chai đựng thuốc BVTV bị vứt bừa bãi, ảnh hưởng đến môi trường, sức khỏe của chính mình và cộng đồng.

Anh Hồ Văn Hơ, ở xã A Túc (Hướng Hóa) cho biết: “Mỗi vụ sắn, tôi bơm thuốc hai lần để diệt cỏ, vào lúc mới trồng và lúc cây sắn cao khoảng 0,5 m. Ngoài ra, lúc nào cây có dấu hiệu sâu bệnh thì phun thuốc trừ sâu, phun xong thì ra suối rửa bình cho sạch sẽ. Ở đây ai cũng làm vậy cả”. Anh Hơ hoàn toàn không biết thuốc diệt cỏ và các loại thuốc trừ sâu bệnh đó có hại cho sức khỏe con người, bởi con suối đó cũng là nơi gia đình anh lấy nước về để dùng hằng ngày.

Chi cục trưởng Trồng trọt và Bảo vệ thực vật tỉnh Quảng Trị Nguyễn Hồng Phương cho biết: Người dân ở hai huyện miền núi Hướng Hóa và Ða Krông, nhất là đồng bào dân tộc thiểu số, sử dụng tràn lan các loại thuốc diệt cỏ. Việc lạm dụng các loại thuốc BVTV sẽ gây ảnh hưởng sức khỏe người dùng lẫn người sinh sống chung quanh, tồn dư các loại thuốc BVTV sẽ tích lũy trong cơ thể người và gây nên một số loại bệnh. Việc quản lý, thu gom bao bì thuốc BVTV của người dân cũng chưa được quan tâm; vỏ bao, chai đựng thuốc vứt bừa bãi trên nương rẫy, sông suối gây ô nhiễm nguồn nước sinh hoạt của cộng đồng dân cư.

Qua tìm hiểu, tại các xã vùng Lìa (Hướng Hóa) có nhiều trường hợp phụ nữ sinh non do thường xuyên tiếp xúc, sinh sống ở vùng đất sử dụng thuốc diệt cỏ. Nhiều y sĩ, bác sĩ làm việc tại các trạm y tế ở hai huyện miền núi Hướng Hóa và Ða Krông cũng cho biết, thời gian gần đây, một số người dân đến khám bệnh cho biết, họ bị choáng sau khi bơm thuốc diệt cỏ, sử dụng các loại thuốc BVTV mà không mang đồ bảo hộ…

Từ thực tế nêu trên, các cơ quan chức năng và chính quyền địa phương ở tỉnh Quảng Trị cần tăng cường tuyên truyền nâng cao nhận thức cho người dân miền núi về tác dụng và tác hại của thuốc BVTV. Khuyến cáo người dân không nên lạm dụng thuốc BVTV mà tích cực sử dụng biện pháp sinh học, sử dụng thiên địch để phòng, trừ dịch hại, giảm sự lệ thuộc vào thuốc hóa học. Bên cạnh đó, cần xử lý nghiêm những người buôn bán các loại thuốc cực độc có chứa hoạt chất 2.4D và thuốc diệt cỏ Paraquat.

 

Nguồn: báo tài nguyên và môi trường

Đăng bởi Để lại phản hồi

Nông dân Cẩm Mỹ( Đồng Nai) phát triển tiêu bền vững.

Thời gian qua, trên địa bàn huyện Cẩm Mỹ xuất hiện bệnh chết nhanh, chết chậm trên tiêu. Bệnh hoành hành gây thiệt hại lớn cho bà con nông dân. Việc lạm dụng thuốc và phân bón hóa học làm ảnh hưởng trầm trọng đến hệ thống rễ của tiêu.

Một số hộ nông dân chuyển sang sử dụng chế phẩm sinh học,và đạt được hiệu quả cao.Từ đó nông dân càng quan tâm đến việc phát triển nông nghệp theo hữu cơ Tiêu trồng theo hướng hữu cơ phát triển tốt nên nông dân ngày càng quan tâm đến việc chuyển hướng sang trồng tiêu sạch, bền vững.

 

* Cứu tiêu chết nhanh, chết chậm.

Dù nhiều vườn tiêu ở huyện Cẩm Mỹ bị thiệt hại nặng nề do nhiễm bệnh, nhưng vườn tiêu 7 năm tuổi của gia đình bà Lê Kim Phượng, nông dân xã Bảo Bình, vẫn xanh mượt đầy sức sống. Ít ai ngờ được trước đây, vườn tiêu của gia đình bà cũng từng bị nhiễm bệnh, cây thì chết, cây thì lá tiêu cứ úa vàng, èo uột và cho năng suất thấp.

Bà Phượng kể: “Từ khi được tham gia các lớp tập huấn về chuyển giao khoa học – kỹ thuật trên cây trồng do huyện tổ chức, được hướng dẫn về kỹ thuật tôi mới biết nguyên nhân tiêu dễ bị bệnh là do tôi quá lạm dụng thuốc hóa học khiến đất bị thoái hóa làm cho cây thiếu dinh dưỡng. Từ đó, tôi chuyển sang chăm sóc cây theo tiêu theo phương pháp sinh học. Tôi nuôi cấy các vi sinh vật có ích cho cây trồng. Qua thời gian chăm sóc bằng phân và thuốc vi sinh, tôi thấy cây khỏe và kháng bệnh tốt, chi phí đầu tư lại giảm trong khi còn tạo được độ phì nhiêu cho đất”.

Tương tự, 1 hécta vườn tiêu 5 tuổi của gia đình ông Chỉ Nhịt (xã Lâm San, huyện Cẩm Mỹ) cũng bị chết gần nửa diện tích. Gia đình ông đang chăm sóc những phần còn sót lại và tiếp tục trồng lại những diện tích tiêu đã chết. Theo ông Chỉ Nhịt: “Tôi đang chuyển sang trồng tiêu theo hướng hữu cơ để cây tiêu phát triển bền vững. Ngoài ra, tiêu liên tục rớt giá do nguồn cung đang vượt cầu. Chuyển hướng làm tiêu sạch, đạt chuẩn xuất khẩu thì mới có chỗ đứng trên thị trường”.

Nói về những lợi ích thiết thực khi chuyển hướng sản xuất an toàn, ông Ngô Văn Truyền Lâm, Trưởng trạm trồng trọt và bảo vệ thực vật huyện Cẩm Mỹ, cho biết:“Vườn tiêu của gia đình bà Phượng được huyện chọn làm mô hình điểm để bà con nông dân học tập. Khi sử dụng các biện pháp hóa học sẽ làm chi phí tăng cao; sau nhiều năm sử dụng thuốc hóa học sẽ ảnh hưởng xấu đến môi trường đất, dịch hại cũng ngày càng nặng nên rất khó quản lý”.

* Chuyển hướng sản xuất sạch

Tuy đây đang là giai đoạn khó khăn của cây tiêu nhưng đa số nông dân huyện Cẩm Mỹ vẫn chọn gắn bó với cây trồng này. Nhưng nông dân đang có sự chuyển hướng sản xuất sạch với kỳ vọng cây trồng một thời được mệnh danh là “vàng đen” sẽ hồi phục trở lại. Ông Lê Mai Long, nông dân trồng tiêu tại xã Lâm San đang tập trung xử lý hơn 4 sào đất có tiêu bị chết và chuẩn bị hơn 600 nọc tiêu giống để tái trồng lại.

 

Ông Long so sánh: “Tuy giá tiêu đang thấp nhưng nếu chăm sóc để đạt năng suất cao thì vẫn đạt thu nhập tốt hơn nhiều loại cây trồng khác. Mặt khác, cây tiêu đầu tư theo hướng sinh học vừa giảm chi phí sản xuất, tiêu sạch lại bán được với giá cao hơn và đầu ra cũng ổn định hơn”.

Huyện Cẩm Mỹ là địa phương đi tiên phong trong phong trào trồng tiêu sạch, trong đó có hơn 10 hécta tiêu được cấp chứng nhận GlobalGAP. Sản phẩm tiêu sạch được doanh nghiệp về tận nơi bao tiêu cho nông dân với giá cao hơn hẳn mặt bằng chung ngoài thị trường.

Hiện nay, huyện Cẩm Mỹ đang tiếp tục nhân rộng dự án cánh đồng mẫu lớn sản xuất tiêu sạch. Lợi thế không nhỏ là địa phương có Hợp tác xã nông nghiệp Lâm San làm đầu mối kết nối, thu mua sản phẩm tiêu sạch xuất khẩu qua thị trường các nước châu Âu.

Ông Trương Đình Bá, Chủ tịch nông dân xã Lâm San, khuyến cáo: “Thời gian này, nông dân nên tập trung chăm sóc các diện tích tiêu còn lại, ngăn chặn, phòng ngừa dịch bệnh không tiếp tục phát triển, lây lan sang diện rộng. Đối với những diện tích đất trồng mới mới, nông dân cần xử lý hết mầm bệnh trước khi xuống giống. Quan trọng nhất là nông dân cần phải thay đổi tư duy canh tác theo hướng sạch, bền vững, đạt chuẩn xuất khẩu vào những thị trường khó tính”.

Nguồn: báo Đồng Nai

Các tin liên quan.

Đăng bởi Để lại phản hồi

Dịch bệnh gây hại trên cà phê có chiều hướng gia tăng.

Dịch bệnh trên cây cà phê khu vực Tây Nguyên đang có chiều hướng gia tăng.

Cụ thể, năm 2017 có hơn 77.867 ha cà phê bị nhiễm bệnh, tăng hơn 12% so với năm 2016. Các tỉnh bị thiệt hại chủ yếu là tỉnh Lâm Đồng hơn 56.984 ha, Gia Lai hơn 20.810 ha. Trong đó, bệnh nấm hồng 2.278 ha (tăng 2.225 ha so với năm 2016), ve sầu 700 ha (tăng 436 ha), mọt đục cành 14.738 ha (tăng 7.625 ha), bọ xít muỗi hơn 4.742 ha (tăng 1.506 ha)…

 

Cà phê bị dịch hại.

Riêng tỉnh Đắk Lắk, năm 2017 có 63 ha cà phê bị nhiễm sâu bệnh các loại, trong đó rệp sáp 29 ha, gỉ sắt 9 ha, khô cành 9 ha, nấm hồng 6 ha…

Theo Thanh Hường (Báo Đăk Lăk)

Giải pháp khắc phục.

Đặc trị rệp sáp:

Cắt tỉa cành, tạo hình cây cà phê thông thoáng.

+ Làm sạch cỏ dại trong bồn.

+ Thường xuyên kiểm tra vườn cây, đặc biệt vào các tháng mùa khô để phát hiện

sớm và có biện pháp xử lý kịp thời.

+ Bảo vệ các loài thiên địch: bọ rùa đỏ (Rolodia sp.), bọ rùa nhỏ (Scymnus sp.), bọ

mắt vàng (Chrysopa sp.), nhện bắt mồi và ăn thịt côn trùng…

Khi xuất hiện rệp sáp phá hoại:

Sử dụng 100gr CNX – RS  pha 50 lít nước phun ướt đấm thân, cành, lá,.. những nơi mà rệp sáp có thể gây hại.

Lưu ý: sử dụng sản phẩm sinh học để tiêu diệt rệp sáp và không làm ảnh hưởng đến các loài thiên địch.

Đặc trị nấm hồng, thán thư,…

Khi trong vườn bị nhiễm nấm hồng, ghỉ sắt, thán thư thì cần phải phun thuốc trị kịp thời, tránh sự lây lan.

Sử dụng 250ml Elicitor + 500ml Siêu đồng pha 200 lít nước phun ướt đẫm thân cành lá.

Lưu ý: phun trị bệnh nên phun 2 lần mỗi lần cách nhau 5 – 7 ngày.

 

 

Click vào tên sản phẩm để biết thông tin chi tiết.

Đăng bởi Để lại phản hồi

Sử dụng thiên địch trong sản xuất( Ong mắt đỏ).

Việc sử dụng thiên địch hiện nay còn khá mới mẻ và lạ lẫm với người nông dân. Việc phát triển các loài thiên địch giúp giảm chi phí trong sản xuất,nâng cao được giá trị nông phẩm. Giảm thiểu ô nhiễm môi trường do sử dụng thuốc trừ sâu, bảo đảm an toàn vệ sinh thực phẩm cho người tiêu dùng. Vậy nên chúng ta cần biết sử dụng và bảo vệ những loài thiên địch đó.

1. Đặc điểm.

– Ong mắt đỏ có tên khoa học là Trichogramma spp. Đây là loại côn trùng có ích được sử dụng để phòng chống một số loài sâu hại.

– Hiện nay sử dụng phổ biến 3 loài ong mắt đỏ, đó là Trichogramma chilonis Ich; Trichogramma dendrolinus Ash; Trichogramma japonicum Ash.

Loại trichogramma chilonis: Sống ở những khu ruộng cạn, ruộng hoa màu và ở những nơi trồng cây ăn quả cao không quá 2,5m.
Loại trichogramma dendrolinus: Sống ở những vùng rừng trồng, các vườn cây ăn quả có độ cao tên 2,5m.
Loại trichogramma japonicum: Hoạt động chủ yếu ở những khu vực ẩm ướt đặc biệt là các ruộng lúa nước.
Có thể nói rằng, nhờ sự phân bố đó mà hiệu quả diệt sâu của ong mắt đỏ rất cao. Cho dù là ở môi trường nào đi nữa thì ong mắt đỏ cũng có thể hoạt động hiệu quả.

Sử dụng ong mắt đỏ để trừ sâu là một giải pháp đem lại lợi ích to lớn. Sử dụng chúng vào trong sản xuất vừa tiết kiệm được chi phí vừa an toàn với sức khỏe và không làm ảnh hưởng tới môi trường.

2. Điều kiện phát triển.

Vào thời điểm bướm sâu hại phát triển nhiều thì nên tiến hành thả ong. Tuy nhiên, đối với mỗi loại cây thì thời điểm xuất hiện bướm sâu hại là không giống nhau, do đó bà con quan sát chọn thời điểm hợp lý để thả ong.

 

Ví dụ: Để diệt sâu cuốn lá hại lúa vụ xuân thì nên thả ong mắt đỏ khi sâu ở lứa 2,3. Còn đối với vụ mùa thì nên thả vào các lứa 5,6.

Thời điểm thích hợp nhất để thả ong là thả vào buổi sáng sớm. Tránh thả vào những lúc nắng nóng hoặc trời mưa vì dưới điều kiện thời tiết đó ong không thể phát triển được. Thả ong theo chiều gió thổi để ong dễ phân tán. Thông thường, để trừ sâu cho 1 ha người ta hay thả khoảng 1,5 – 2 triệu con.

3. Hiệu quả sử dụng.

Hiệu quả trừ sâu của ong mắt đỏ cũng đã được kiểm chứng qua rất nhiều thí nghiệm. Ví dụ khi thả ong vào ruộng ngô thì có 78,3 % ổ trứng và 66,6 % quả trứng đã bị ong ký sinh. Trong khi đó ở ruộng đối chứng tỷ lệ tương ứng là 51% và 47%. Sau một thời gian lượng sâu bệnh trên các ruộng thả ong giảm hẳn đi.

Dùng ong mắt đỏ để diệt sâu đục thân mía cũng đem lại hiệu quả cao. Có 82,6% ổ trứng và 78% quả trứng bị ong ký sinh. So với ruộng đối chứng với tỷ lệ là 23,5% và 25,3% thì có thể khẳng định hiệu quả rất cao của việc diệt trừ sâu bằng ong mắt đỏ.

4. Kết luận.

Việc sử dụng ong mắt đỏ kí sinh lên các sinh vật có hại đã đem lại hiệu quả rất lớn. Vì vậy cần có biện pháp bảo vệ thích hợp cũng như tăng cường nhân giống và sử dụng một cách hiệu quả.

Chúng ta nên trồng các loại cây xung quanh tạo nên nguồn thức ăn như mật, phấn hoa cho chúng.

 

Đăng bởi Để lại phản hồi

Hàng trăm ha hồ tiêu đang mắc bệnh chết nhanh, chết chậm.

Theo thống kê của Chi cục Trồng trọt và Bảo vệ thực vật tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, hiện trên địa bàn tỉnh có 264 ha tiêu bị nhiễm bệnh chết nhanh, chết chậm.

 

Vườn tiêu nhiễm bệnh chết nhanh ở xã Láng Lớn, huyện Châu Đức.

Theo đó, có 127 ha nhiễm bệnh chết nhanh và 137 ha bệnh chết chậm. Phân bố ở nhiều địa phương trên địa bàn tỉnh như: huyện Châu Đức, Xuyên Mộc, Tân Thành… tăng 159 ha so với cùng kỳ năm ngoái.

Đối với bệnh chết nhanh: có 87 ha tiêu bị nhiễm bệnh với tỷ lệ từ 1 đến 4%, 35 ha từ 5 đến 8% và 5 ha từ 8 đến 12%.

Đối với bệnh chết chậm tỷ lệ nhiễm bệnh từ 1 đến 4% là 117 ha, từ 5 đến 8% là 20 ha. Tất cả 264 ha tiêu bị nhiễm bệnh chết nhanh, chết chậm đều trong giai đoạn nuôi trái khiến nhiều hộ nông dân có nguy cơ “trắng tay” do thiệt hại nặng nề.

Ngoài diện tích tiêu bị nhiễm bệnh chết nhanh, chết chậm còn có 25 ha bị nhiễm bệnh tuyến trùng và 21 ha nhiễm rệp sáp. Tất cả diện tích nhiễm đều trong giai đoạn cây tiêu nuôi trái, ảnh hưởng rất nhiều đến năng suất, chất lượng tiêu năm nay trên địa bàn tỉnh.

Chi cục Trồng trọt và Bảo vệ thực vật tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu nhận định, năm nay do thời tiết khu vực Bà Rịa-Vũng Tàu mưa nhiều nên diện tích hồ tiêu cũng tăng nhanh, tăng nhiều so với mọi năm. Diện tích tiêu nhiễm bệnh sẽ còn tăng cao hơn nữa, nhất là thời điểm cuối mùa mưa, bắt đầu mùa nắng.

Trước tình hình trên, Chi cục Trồng trọt và Bảo vệ thực vật tỉnh cũng đã chỉ đạo các trạm bảo vệ thực vật các huyện phối hợp với các địa phương tích cực điều tra thăm vườn tiêu, hướng dẫn nông dân phòng, trừ kịp thời không để lây lan bệnh ở cây tiêu trên diện rộng.

Hiện nay, Cục Bảo vệ thực vật, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn cũng đã ban hành quy trình kỹ thuật quản lý bệnh chết nhanh, chết chậm hại hồ tiêu.

Theo đó, Cục Bảo vệ thực vật cũng khuyến cáo bà con trước hết phải chọn giống tiêu tốt, khỏe không bị bệnh, ít nhiễm bệnh, canh tác trên vùng đất thoát nước tốt trong mùa mưa, xung quanh vườn tiêu bà con nên đào mương thoát nước theo ô bàn cờ độ sâu 40 – 50cm. Nếu đất dốc thì đào mương thoát nước theo hình xương cá.

Đối với tiêu trồng trên đất vườn đã từng bị bệnh chết nhanh, chết chậm cần được xử lý kỹ với vôi bột và thuốc bảo vệ thực vật trừ tuyến trùng mới được trồng lại…

nguồn: tintucnongnghiep.vn

Đăng bởi Để lại phản hồi

Cam rụng hàng loạt sau mưa lũ.

Những vườn cam trĩu quả sắp đến ngày thu hoạch bị ngập sâu trong nước. Khiến người dân Quỳ Hợp (Nghệ An) lâm vào cảnh điêu đứng vì cam rụng hàng loạt.

Từ ngày 9 – 13/10, mưa lớn trên diện rộng ở địa bàn tỉnh Nghệ An khiến nhiều vùng, bản làng bị chia cắt. Thiệt hại nặng nề về người và tài sản…. Tại địa bàn huyện miền núi Qùy Hợp, nhiều vùng bị nước lũ chia cắt. Trong đó vựa cam tại nông trường Xuân Thành, xã Minh Hợp cũng ngập sâu trong nước lũ.

 

 

Thời điểm nước cao nhất có vườn cam ngập đến 1m. Chúng tôi cũng chỉ biết đứng nhìn chứ không biết làm cách nào để cứu cam cả. Chỉ khoảng 1 tháng nữa thôi là có thể thu hoạch được. Nhưng bây giờ thì chẳng còn gì nữa rồi…”. một chủ vườn cam tại xã Minh Hợp, huyện Qùy Hợp xót xa.

Vụ này cam rất sai quả, có những gốc cam ước tính sản lượng hơn 100 kg. Với giá bán giao động từ 30 – 50.000 đồng/kg, tùy thuộc vào chất lượng. Hứa hẹn mỗi gốc cam sẽ cho thu hoạch khoảng 3 – 4 triệu đồng. Thế nhưng khi người dân chưa kịp vui mừng thì mưa lũ ập về. Toàn bộ khu vực trồng cam tại xã Minh Hợp bị nước dâng cao, ít thì 0,5m, vườn thấp hơn thì ngập từ 1-1,2m…

Sau lũ tôi vào thăm vườn thì không khỏi xót xa. Cam rụng nằm la liệt khắp nơi. Những quả bị rụng trước đó bị nước lũ cuốn xuống các con mương nằm chất đống. Những quả trên cây cũng chung số phận, chỉ cần rung lắc là rụng xuống”. ông Phan Thanh Thẩm ở xóm Minh Hồ, xã Minh Hợp cho biết.

 

 

Còn anh Nguyễn Hữu Quế cũng trú tại xóm Minh Hồ, xã Minh Hợp cho biết: Gia đình anh có khoảng 3 ha cam, chủ yếu trồng giống cam Xã Đoài. Cây cam trồng khoảng 4 năm thì cho quả, ngoài chi phí ban đầu như làm đất, giống cây…, mỗi năm đầu phải đầu tư khoảng 100 triệu đồng/ha. Trong đợt mưa lũ vừa qua, nhiều diện tích cam của gia đình anh đã bị ngập lụt. Hơn một nửa số cam trên cây đã rụng, số còn lại vẫn đang tiếp tục rụng xuống.

Huyện Quỳ Hợp có 2.200 ha cam, trong đó 1.200 ha đã cho thu hoạch, chủ yếu trồng các giống cam như: Xã Đoài, Vân Du, VI, V2 … Chỉ khoảng 1 tháng nữa là đến vụ thu hoạch. Nhưng trên các cành cây chỉ còn lại lơ thơ vài quả. Nhìn số cam rụng dày dưới gốc người nông dân vô cùng xót xa.

Theo thống kê của Phòng nông nghiệp huyện Qùy Hợp, trong đợt mưa lũ vừa qua có khoảng 288 ha cây ăn quả bị ngập nước. Trong đó chủ yếu là cam, quýt, chanh và bưởi… Số cây cây ăn quả sắp đến thời kỳ thu hoạch nên thiệt hại rất nặng nề.

Theo: báo Nghệ An

Sau ngập úng nấm bệnh trong đất phát triển mạnh. Bà con nông dân nên có những biện pháp bảo vệ cây trồng phòng những bệnh do nấm gây ra. Đặc biệt là vàng lá thối rễ.

Xem giải pháp khôi phục vườn sau lũ lụt tại đây.

Đăng bởi Để lại phản hồi

Bài diễn thuyết chấn động TQ: Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú

Chuyên gia giáo dục hàng đầu Trung Quốc Tiền Văn Trung cho rằng, nền giáo dục hiện nay tại Trung Quốc đang thụt lùi vì sự nhượng bộ con trẻ của chính phụ huynh và nhà trường.

Bài diễn thuyết chấn động TQ: Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú

LTS: Mới đây, bài diễn thuyết của giáo sư Tiền Văn Trung (giảng viên Đại học trọng điểm Phục Đán được trình bày tại “Diễn đàn Cấp cao Giáo dục Gia đình Tân Đông Phương lần thứ 3” đã gây xôn xao dư luận Trung Quốc khi chỉ ra những thực trạng sai lầm trong việc dạy dỗ con trẻ của hầu hết các gia đình và nhà trường hiện đại.

Đặc biệt, bài diễn thuyết của giảng viên Tiền còn gạt bỏ sự hô hào mù quáng cho các bậc phụ huynh về hình thức giáo dục được coi là “văn minh”, “tiến bộ” như “giáo dục vui vẻ”, “giáo dục tố chất”. Từ đó, ông đã chỉ ra rằng, lối dạy dỗ con cái không đi liền với các hình phạt nghiêm khắc sẽ phá hủy tương lai của xã hội.

Dưới đây là nguyên văn bài diễn thuyết của giáo sư Tiền Văn Trung đã giúp hàng triệu các bậc cha mẹ, thầy cô “thức tỉnh”.

Chân dung giáo sư Tiền Văn Trung – chuyên gia giáo dục nổi tiếng tại Trung Quốc. (Ảnh: Nguồn Internet).

“Tôi vô cùng vinh hạnh khi được tới tham dự diễn đàn lần này.

Lẽ ra đề tài diễn thuyết của tôi do thầy hiệu trưởng Du Mẫn Hồng chỉ định. Nhưng sau khi lắng nghe những phát biểu của thầy Du tại trường Ngoại ngữ Trịnh Châu cùng đôi lời của đồng chí hiệu trưởng trường Tứ Trung, tôi đã mạnh dạn đề xuất đổi đề tài.

Trước tiên tôi muốn dùng thân phận của một người thầy giáo, sau đó là vai trò của một người phụ huynh, và cuối cùng kể tới xuất thân từng là học sinh để phát biểu đôi lời về cái nhìn của tôi đối với giáo dục.

Luận điểm thứ nhất: Vấn nạn “con một” mà Trung Quốc hiện nay đang phải đối mặt

Nền giáo dục Trung Quốc đang phải đối mặt với một vấn đề trước nay chưa từng có.

Cho tới thời điểm hiện tại, quan điểm của chúng ta đối với giáo dục nước nhà có lẽ đều bắt nguồn từ một sai lầm. Đó là bởi chúng ta chưa bao giờ thực sự suy nghĩ xem “giáo dục là gì?”.

Chúng ta đang không ngừng nhượng bộ, biện hộ cho bản thân mình và bào chữa thay cho con cái. Tôi muốn nói rằng, giáo dục không phải là như vậy, và cũng không nên như vậy.

Trung Quốc đang gặp phải một vấn nạn mà lịch sử loài người trước kia chưa từng gặp qua, đó chính là sự xuất hiện của “giống loài” mang tên “con một”.

Chưa có một loài nào kể từ khi trái đất hình thành cho tới khi xuất hiện con người, mà phải duy trì chính sách “con một” để kiểm soát dân số như chúng ta.

Lịch sử nhân loại trước nay chưa từng tồn tại thực trạng số lượng người không có anh chị em đang tăng chóng mặt chỉ trong một thời gian ngắn như ở Trung Quốc.

Và xin mọi người đừng quên rằng, tất cả những lí luận giáo dục, phương pháp giáo dục, cách thức giáo dục của chúng ta trước giờ đều xây dựng để dành cho những đứa trẻ có anh chị em.

Hiện nay, những nhà giáo dục của chúng ta đều đang ra sức nghiên cứu, suy nghĩ. Thế nhưng, hãy lưu ý rằng, chủ thể của đối tượng tiếp thu giáo dục ngày nay là một “loài” mà trước giờ chưa từng xuất hiện trong lịch sử.

Chúng ta không biết làm cách nào để dạy dỗ những đứa trẻ ấy. Tuyệt đối không nên nghĩ rằng, chúng giống như chúng ta. Chúng và chúng ta khác nhau, thậm chí có thể nói là hoàn toàn khác nhau.

Hệ quả của chính sách “một con” đang tác động lên xã hội Trung Quốc. Tranh minh họa.

Ngày nay, chúng ta ưa chuộng thứ gọi là “giáo dục vui vẻ”, chúng ta yêu thích việc kể lại thời thơ ấu của mình một cách thật vui vẻ.

Vậy nhưng, tuổi thơ của chúng ta có thực sự “vui vẻ” hay không? Ít nhất, cá nhân tôi, không hề cảm thấy thời thơ ấu của mình vui vẻ một chút nào!

Hồi chúng ta còn tới trường, có lúc không làm bài tập sẽ bị các thầy cô đánh vài cái, mắng vài câu. Vậy thì sao có thể gọi đó là “giáo dục vui vẻ”?

Tôi thực sự nghĩ không ra, vì sao giáo dục lại cứ nhất thiết phải đề cao, tôn thờ hai chữ “vui vẻ”? Phải chăng đó là hệ quả của việc chịu ảnh hưởng từ nền giáo dục nước ngoài?

Tôi cho rằng, trong giáo dục nhất định phải có yếu tố “đau khổ”, và đây là chuyện đương nhiên. Tôi cũng thực sự không hiểu, tại sao chúng ta cứ phải nhượng bộ đối với con cái của chính mình?

Luận điểm thứ hai: Không có biện pháp kỷ luật thì sao gọi là giáo dục?

Hiện nay, phương pháp giáo dục của chúng ta đối với trẻ em hầu hết đều là cổ vũ, khích lệ. Điều đó không hẳn là sai.

Nhưng còn vấn đề kỷ luật thì sao? Giáo dục có thể không áp dụng bất kỳ hình thức xử phạt nào hay sao? Chỉ dựa vào việc hô hào, cổ vũ là có thể hoàn thành giáo dục được chăng?

Tôi không tin!

Trẻ em ngày nay, nói không nghe, mắng không được, phê bình cũng chẳng xong, thậm chí càng ngày càng không chịu nổi một cú vấp ngã.

Lúc còn nhỏ, thầy của tôi cũng từng phạt tôi. Nhưng cho tới bây giờ, tình cảm thầy trò giữa chúng tôi vẫn luôn rất tốt.

Kỷ luật thì sao?

Tôi từng đi du học ở châu Âu. Đó là nơi mà chúng ta vẫn thường ca ngợi về sự hoàn mỹ trong nền giáo dục của họ.

Được! Vậy tôi và các bạn cùng xem thử xem, nội quy của các trường học tại Anh nghiêm khắc tới mức nào.

Nghị viện Anh đã thông qua một điều luật có nội dung khái quát là: “Trong trường hợp đã cảnh cáo nhiều lần, cho phép các giáo viên được áp dụng những biện pháp cần thiết, bao gồm cả “tiếp xúc thân thể” trong phạm vi nhất định để khiến những học sinh không tuân thủ kỷ luật buộc phải chấp hành kỷ luật”.

Nói trắng ra, là các giáo viên tại Anh có quyền kỷ luật những học sinh vi phạm kỷ luật bằng hình thức đánh.

Tôi cũng thường nghe người ta ca ngợi về nền giáo dục của Singapore. Nhưng dường như họ quên rằng, đất nước ấy không phải vẫn thường treo một cây thước ở tường sau đấy ư?

Tôi còn nghe nói, trẻ em ở đó nếu không nghe lời, theo quy định sẽ bị đánh ba thước, và chỉ được phép đánh vào lòng bàn tay chứ không được đụng đến lưng bàn tay. Hình phạt này cũng chỉ được thực hiện khi có ít nhất hai giáo viên tại hiện trường.

Giáo sư Tiền Văn Trung cho rằng, khác với suy nghĩ của nhiều người Trung Quốc, bản chất của giáo dục nước ngoài không phải là triệt tiêu hoàn toàn việc xử phạt hay kỷ luật. Ảnh minh họa.

Nếu như nói cách giáo dục của chúng ta trong quá khứ đều là sai lầm, vậy thì ai đã đào tạo nên những người như hiệu trưởng Du Mẫn Hồng của chúng ta, và còn cả những đồng chí tài ba như Đặng Tiểu Bình, Vương Cường nữa?

Mỗi người chúng ta ở đây đều không phải là thành quả của một nền giáo dục trong quá khứ đào tạo thành hay sao? Chúng ta có khạc nhổ bừa bãi hay trở thành bè lũ du côn chăng?

Hoàn toàn không! Hơn nữa, chúng ta còn trưởng thành rất tốt.

Tôi cho rằng, giáo dục không thể càng ngày càng thêm nhân nhượng. Bởi chúng ta đều phải có trách nhiệm đối với con trẻ.

Không nên hùa theo một số cách nói “nghe thì có vẻ tốt” trong xã hội, giống như những khái niệm mơ hồ về thứ gọi là “giáo dục tố chất”, “giáo dục vui vẻ”…

Luận điểm thứ ba: Chế độ thi cử ngày nay có thực sự công bằng hay không?

Xã hội loài người không tồn tại cái gọi là công bằng tuyệt đối. Trung Quốc chưa hẳn cái gì cũng công bằng, ngay tới Mỹ cũng vậy mà thôi!

Hiện nay, gần như chỉ có một thứ có thể nhận xét là “tương đối công bằng”. Đó chính là kỳ thi đại học của chúng ta.

Nếu như các trường học đều dựa theo cái gọi là “năng khiếu”, “tố chất” để tuyển sinh, vậy thì con em ở những gia đình bình thường tại Trung Quốc liệu có nổi mấy người đỗ vào được Thanh Hoa, Bắc Đại?

Một đứa trẻ ngay tới cả cạnh tranh công bằng cũng không được cạnh tranh, sao có thể nói tới chuyện xét “tố chất”, xem “năng khiếu”, liệu có mấy ai tin được?

Vì vậy, chúng ta không nên hùa theo một số thành phần tự nhận mình là “chuyên gia” trong xã hội.

Hiện tại, tôi đề nghị khôi phục lại chế độ thi đại học tập trung trên cả nước, hơn nữa cần triệt để xóa bỏ việc cộng điểm ưu tiên.

Còn nhớ, đồng chí Vương Cường năm xưa từng là người đứng thứ hai trong kỳ thi đại học ở khu vực Nội Mông Cổ. Tôi năm ấy đứng thứ hai ở Thượng Hải. Chúng tôi đều học như vậy, thi như vậy mới có thể đỗ vào Đại học Bắc Kinh.

Nếu như chế độ thi đại học đã không thể sửa đổi, vậy thì nền giáo dục của chúng ta vĩnh viễn cũng không thể sửa đổi.

Cách thức thi ấy chưa thể thay đổi là do chúng ta không tìm được một kiểu thi nào ưu việt, tân tiến và tốt hơn so với cái cũ.

Dù cho kỳ thi đầu vào đại học thực chất chưa phải là hình thức công bằng nhất, nhưng nó được coi là chế độ “không tệ” nhất, chế độ “ít bất công” nhất.

Vấn đề nằm ở chỗ, chúng ta phải làm rõ những mâu thuẫn mà chúng ta đang phải đối mặt.

Kỳ thi đại học tập trung tại Trung Quốc được giáo sư Tiền đánh giá là hình thức thi cử tương đối công bằng nếu bỏ đi việc cộng điểm ưu tiên.

Có người từng hỏi tôi:

“Thầy Tiền, thầy giảng quốc học trên TV mấy năm nay, hết giảng ‘Tam tự Kinh’ lại đến ‘Đệ tử quy’. Thầy thấy đâu là khó khăn nhất trong việc phổ biến những kiến thức này?”

Câu trả lời của tôi luôn là: “Mong cho các ngành có liên quan sẽ ra sức hỗ trợ việc phổ cập và đưa vào chương trình giảng dạy”.

Thực ra đây cũng không phải khó khăn lớn nhất. Trở ngại to lớn hơn cả chính là:

Nếu như học theo “Tam tự kinh” và “Đệ tử quy”, vậy thì theo như tiêu chuẩn đào tạo học sinh, sinh viên của những trường danh tiếng đang có mặt tại diễn đàn lần này, những đứa trẻ đó bước ra ngoài xã hội chắc chắn 90% là phải chịu thiệt.

Bạn thử nghĩ, cho một đứa trẻ học “Tam tự kinh” để rèn trung thực, giữ chữ tín, học cách hiếu thuận, kính trên nhường dưới… Nếu đem những đức tính ấy ra ngoài xã hội phức tạp như hiện nay, chắc chắn con em của bạn sẽ là người chịu thiệt.

Điều này cho thấy, xã hội của chúng ta đang tồn tại một vấn đề lớn. Ai có thể phủ định điều đó?

Đây chính là lý do mà chúng ta phải học và làm theo những điều căn bản nhất trong tinh hoa văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc.

Bản thân tôi là một người thầy giáo, công việc hằng ngày đều cần tiếp xúc với học sinh. Vì vậy, tôi muốn nói với mọi người, chúng ta cần phải có ý thức về sự gian khổ trong giáo dục ở Trung Quốc.

Trẻ em dù sao cũng chưa phải là người lớn. Con em của chúng ta nhất định phải được quản lý, nhất định phải cần tới kỷ luật, nhất định phải để cho chúng biết, giáo dục không đơn thuần chỉ có sự vui vẻ, học tập cũng không đơn giản là con đường trải toàn hoa hồng.

Nếu một người có thể cảm thấy vui vẻ trong học tập, vậy người ấy nhất định sẽ trở nên vô cùng tài giỏi. Nhưng đại đa số mọi người đều không cảm thấy việc học là sung sướng, là thoải mái.

Hầu hết chúng ta đều thấy, học là gian nan, khó nhọc. Chúng ta học vì một mục đích nào đó, và hơn hết là bởi ta ý thức được tầm quan trọng của việc học đối với cuộc đời, cho nên dù thế nào, cũng không thể không học!

Luận điểm thứ tư: Trẻ em ngày nay phải trả giá quá thấp cho việc phạm lỗi

Chúng ta cần nói cho con trẻ biết rằng, phạm lỗi là việc phải trả giá. Nếu như cả xã hội này đều chạy theo trào lưu nhân nhượng con em, vậy thì không chỉ tương lai của đứa trẻ đó đáng lo ngại, mà tương lai của chúng ta cũng là điều đáng lo ngại.

Những đứa trẻ được dạy dỗ như vậy, khó có thể thể gánh nổi trọng trách phát triển tương lai cho Trung Quốc.

Hiện nay, trẻ em tiến bộ, xã hội tiến bộ; trẻ em thụt lùi, giáo viên thụt lùi; trẻ em mắc lỗi, phụ huynh nhượng bộ. Cha mẹ thương xót con em mình, giáo viên thì e dè học sinh của mình. Vấn nạn “con một” từ đó mà hình thành.

Nếu giáo dục cứ tiếp tục như vậy thì sao chúng ta có thể tiến bộ được? Càng huống hồ, giáo dục hiện nay đang phải đối mặt với nhiều mâu thuẫn, nên khó có thể giải quyết và áp dụng theo những lý luận thông thường.

Cha tôi từng được thụ hưởng một nền giáo dục hết sức tốt đẹp, nên ông cũng không thể chấp nhận được cách dạy con của tôi. Có một lần, chứng kiến tôi dạy dỗ con mình, cha tôi đứng cạnh tỏ ra rất không vui.

Khi đó, con tôi nói: “Bố ơi, vì sao bố lại nói con như thế?”

Tôi bảo: “Vì con làm sai!”

Nó lại trả lời: “Cho dù con làm sai, bố cũng không được nói con như thế!”

Tôi hỏi: “Con đã đọc qua ‘Tam tự kinh’ chưa?”

Nó nói: “Có phải bố muốn nói tới câu ‘nuôi mà không dạy là lỗi của cha’ hay không?”

Tôi đáp: “Đúng!”

Nó cự nự: “Hai hôm trước, bố vừa giảng ‘Đệ tử quy’ còn gì. Trong đó có viết ‘trước kính trên, sau thủ tín’. Bố làm cho ông không vui, vậy thì sao con lại phải làm cho bố vui lòng?”

Câu chuyện nhỏ của gia đình tôi đã phản ánh một hiện thực: Cách giáo dục truyền thống của chúng ta tới ngày nay đã hoàn toàn sụp đổ. Và tất cả chúng ta đều đang phải đối mặt với nhiều xung đột từ những điều căn bản nhất.

Giáo sư Tiền thẳng thắn chia sẻ về những mâu thuẫn trong quan niệm dạy con của gia đình mình để mọi người hình dung rõ về mâu thuẫn tồn tại trong quan niệm giáo dục hiện nay tại Trung Quốc.

Với tư cách là một bậc phụ huynh, tôi lại mong rằng, nếu thầy của con tôi thấy nó không nên người, cứ việc đánh nó vài cái, phạt nó vài lần. Đấy là việc nên làm. Hơn nữa, Bộ Giáo dục nên đưa ra quy định cụ thể về hình phạt dành cho học sinh.

Chúng ta hiện nay đều hô hào về việc khích lệ sự tự tin ở trẻ bằng cách khen ngợi chúng. Điều này là đúng, nhưng nếu làm quá lại hóa thành sai.

Trẻ em thụ hưởng cách giáo dục cổ vũ quá mức, đến lúc bước chân ra ngoài xã hội, đối mặt với sự thật đầy những điều tương phản, chúng sẽ bị “sụp đổ”, bị “phá hủy”.

Chúng ta nên nói cho trẻ biết, kỳ thực xã hội này hết sức tàn khốc, hết sức thiếu công bằng, phải chuẩn bị tinh thần mà chịu đựng ấm ức, càng sớm chịu ấm ức, càng sớm được tôi luyện.

Nếu như hiệu trưởng, giáo viên xử phạt những học sinh phạm lỗi, thậm chí đánh chúng vài cái, tôi thực sự phải cảm ơn những người cô, người thầy ấy.

Hãy ngừng lại việc hô hào mù quáng về “giáo dục vui vẻ”, “giáo dục tố chất”, “giáo dục thành công”. Thành công là thứ hào nhoáng biết nhường nào, mà tôi thì cho rằng, chỉ cần dạy trẻ lớn lên như một người bình thường và được hưởng hạnh phúc đã là điều rất tốt rồi!

Luận điểm thứ năm: Giáo dục không thể càng ngày càng nhân nhượng

Tôi quan niệm, giáo dục phải là chuyện chân thực nhất. Giáo viên không nên lúc nào cũng xét đoán tới suy nghĩ của phụ huynh và con trẻ, càng không nên lúc nào cũng nhân nhượng học sinh, nhún nhường phụ huynh.

Con của chúng ta không đỗ vào một trường đại học danh tiếng cũng không sao hết. Tôi chỉ mong chúng trưởng thành khỏe mạnh, được sống một cuộc đời hạnh phúc.

Huống chi, nào ai biết được loài người chúng ta còn tồn tại được bao nhiêu năm. Hoắc Kim đã từng dự đoán, có lẽ chỉ khoảng trên dưới 200 năm.

Nếu thực sự như vậy, tôi sẽ bảo cháu tôi đừng sinh con nữa. Các vị có cho rằng đó là một chuyện nực cười không?

Ngày nay, điều chúng ta cần cố gắng là làm sao để con trẻ khỏe mạnh cả về tâm lý và sinh lý, sau đó trao cho chúng quyền được quyết định tương lai của mình. Bởi chúng ta không thể lo toan cho chúng cả đời.

Đừng để thế hệ sau giống như chúng ta lúc nhỏ, phải trải qua cuộc sống khó khăn, phải lớn lên trong một xã hội chưa phát triển, kinh tế còn nghèo nàn, nhưng lại luôn lớn lên trong sự bao bọc của cha mẹ.

Tôi bây giờ vô cùng ngưỡng mộ cha mẹ tôi. Họ dám đánh, dám mắng chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn vô cùng yêu họ.

Trẻ em ngày nay nói không nghe, mắng không được, thậm chí chỉ lườm một cái, không chừng còn bị ông bà chúng quở trách vì quá nghiêm khắc.

Giáo viên càng ngày càng ít dám phê bình học sinh, càng không dám đụng tới thân thể của trẻ vì sợ phụ huynh tới cửa lớp làm ầm.

Có một lần, khi giảng “Đệ tử quy”, nói đến câu “thủ hiếu đễ” (giữ đạo hiếu), tôi liền nhờ trợ lý tìm giúp ví dụ phản biện về những vụ việc “bất hiếu”, “giết cha”, hại mẹ” xảy ra trong năm rồi in ra nhằm phục vụ cho bài giảng.

Chỉ một lúc sau, trợ lý nói với tôi: “Thầy ơi, hết giấy để in rồi!”

Ảnh minh họa.

Từ thực tế ấy có thể nhìn ra rằng, nếu chúng ta không quản nghiêm con trẻ, thậm chí dùng danh nghĩa yêu thương mà nhân nhượng chúng, đó đích thị là một cách giáo dục sai lầm.

Có lẽ, quan điểm này của tôi có phần đột ngột. Nhưng khi nghe tới những khẩu hiệu giáo dục như “làm thế nào để trẻ càng thành công”, trong lòng tôi chỉ nảy ra ba chữ: “Không tin tưởng”!

Vì vậy, tôi chọn cách nói với các giáo viên, các hiệu trưởng đang ngồi đây về nghĩ thực sự của mình. Nếu chúng ta không làm rõ những thứ mơ hồ này, vậy thì chúng ta chẳng sớm thì muộn sẽ cùng nhau “rồi đời”.

Giáo dục, đặc biệt là giáo dục cơ bản, e rằng không nên chỉ đơn thuần là đi theo trào lưu của xã hội.

Đây thực chất là một vấn đề lớn. Bản chúng ta chỉ đơn giản cho rằng, giáo dục nên song hành cùng sự phát triển.

Vậy, xã hội là đang “giáo dục” nền giáo dục, hay giáo dục đang “giáo dục” cho xã hội?

Tôi cho rằng, nên để nền giáo dục “giáo dục” xã hội này. Nhưng thực tế hiện nay, thì xã hội lại đang “đè đầu” giáo dục. Nếu cứ như vậy, tính căn bản trong giáo dục sẽ chẳng còn tồn tại, và những lí luận giá trị cơ bản nhất rồi cũng sẽ sớm tiêu tan.

Vòng hộ mệnh cuối cùng của chúng ta chỉ có giáo dục. Chúng ta không nên dễ dàng nhượng bộ xã hội, càng không nên dễ dàng nhượng bộ con em của mình.

Chúng ta nên trao cho hiệu trưởng và giáo viên quyền kiểm soát nhiều hơn. Đối với con trẻ, vinh dự càng cao, đãi ngộ càng tốt, thì trách nhiệm cũng càng phải nhiều lên.

Đây là những lời “rút ruột rút gan” của tôi. Nếu có chỗ nào không đúng, mong các vị hiệu trưởng trước hết hãy xem tôi như một học sinh, sau đó coi tôi như một vị phụ huynh, và cuối cùng mới nhìn nhận dưới tư cách là một giáo viên “hậu bối” để nhận xét, phê bình.

Tôi xin chân thành cảm ơn!”

Mặc dù chỉ đề cập đến nền giáo dục của Trung Quốc hiện nay song bài diễn thuyết của giáo sư Tiền Văn Trung nếu vượt qua biên giới Trung Quốc, có lẽ nó cũng sẽ chạm đến tư duy, suy nghĩ của rất nhiều phụ huynh ở những nước khác trong đó có Việt Nam.

Giáo dục hiện nay, đúng là có rất nhiều điều đáng bàn!

Theo Trần Quỳnh

Trí Thức Trẻ

Đăng bởi Để lại phản hồi

Canh tác hữu cơ: Kiến vàng thiên địch lợi hại

Kiến vàng được xem là loại thiên địch lợi hại. Các bệnh thường gặp trên cam quýt như: Rầy chổng cánh, sâu vẽ bùa, bệnh do bọ xít nhện… đều giảm nhiều khi nuôi kiến vàng trong vườn. Kiến vàng từ lâu đã được xếp vào hàng thiên địch lợi hại của ruộng đồng, vườn tược.

Ở Trung Quốc, vườn cam có kiến vàng thì lượng bọ xít xanh hại trái là rất ít. Ở Châu Phi, kiến vàng không cho các loại bọ xít hại dừa trên các vườn dừa phát triển.

Nhiều nước, cây ca cao có kiến vàng sẽ không bị chuột phá. Trên xoài, sâu ăn lá không sống sót khi có kiến vàng cư trú. Đây là những nghiên cứu qua thực tế tại nông thôn nhiều nước và được các nhà khoa học công nhận.

kiến vàng diệt trừ sâu hại trong vườn

 

Ở nước ta, bà con vùng DBSCL có tập quán đem tổ kiến vàng về buộc trên cây cam quýt. Các vườn cam, quýt có mặt kiến vàng thì không có kiến đen làm cam quýt sượng và mất nước.

Bệnh Greening do rầy chổng cánh gây ra. Cây cam khi nhiễm bệnh có lá gân xanh. Khi kiến vàng xuất hiện sẽ tiêu diệt rầy chổng cánh, vườn cam quýt có kiến vàng sẽ không bị bệnh Greening, đây là kết quả nghiên cứu của các nhà khoa học ở Viện cây ăn quả Miền Nam.

Khi bà con nông dân sử dụng không đúng thuốc thì sâu vẽ bùa phát triển rất mạnh. Sâu do bướm đẻ trứng vào ngọn non, nở ra ăn lá non chui vào lớp dưới biểu bì lá, ăn tới đâu làm biều bì phồng tới đó là có màu trắng bạc.

Lá cây bệnh bị đục quăn lại có những đường ngoằn ngoéo dị dạng nên gọi là vẽ bùa. Kiến vàng cũng trị được loại này. Nhiều con ong, ruồi ký sinh trên mình sâu vẽ bùa thường sinh sôi nảy nở mạnh, nếu có kiến vàng, chúng tiêu diệt luôn sâu vẽ bùa.

Một loài địch hại đáng sợ nữa ở vườn cây ăn trái Nam Bộ là nhện, nhất là nhện vàng. Nhiều nhà vườn cam mật ở Cần thơ nuôi kiến vàng trong vườn thì nhện có mặt rất ít. Vì thế khi trồng cam quýt bà con nên nuôi thêm kiến vàng hay để kiến có sẵn trong môi trường phát triển tự nhiên, chỉ cần chút ít công chăm sóc.

ĐBSCL thuận lợi cho kiến vàng phát triển, dù môi trường có thuốc BVTV. Để định cư kiến, tốt nhất là du nhập tổ kiến vàng từ tháng 6-10 dương lịch vì giai đoạn này hình thành kiến chúa, kiến đực và phân đàn mạnh, chỉ cần lấy hai tổ kiến ngầu nhiên (được gấp lại bởi hai lớp lá) đưa vào vườn chưa có kiến, cung cấp thức ăn mấy ngày đầu và cần loại trừ kiến hôi trong vuờn. Kiến vàng rất ưa các vườn cam quýt có trồng xen xoài, mãng cầu, hay bình bát, sắn. Các vườn cây loại này có kiến vàng đảm bảo trái nhiều nước, vỏ bóng đẹp mà không cần dùng thuốc trừ sâu.

Cần bảo vệ kiến vàng bằng cách không phun thuốc trừ sâu cực độc. Chỉ phun thuốc vào buổi chiều mát khi kiến vàng đã về tổ, tránh phun vào các tổ kiến. Không phun vào các cây tạp ven đường và không phun nhiều ngày liên tiếp. Tránh dùng thuốc có gốc cúc tổng hợp. Khi vườn có đủ mật độ kiến vàng, sẽ không phải sử dụng thuốc trừ sâu.

Đăng bởi Để lại phản hồi

Công nhận 4 sản phẩm ngô biến đổi gen đầu tiên làm thực phẩm

Cụ thể, các sản phẩm ngô biến đổi gen được phê duyệt lần này bao gồm giống Bt 11, MIR162 của Công ty trách nhiệm hữu hạn Syngenta Việt Nam và giống MON 89034, NK603 của Công ty trách nhiệm hữu hạn Dekalb Việt Nam (thuộc Tập đoàn Monsanto của Mỹ.)

4-san-pham-ngo-bien-doi-gen-dau-tien-lam-thuc-pham (2)
Công nhận 4 sản phẩm cây ngô biến đổi gen làm thực phẩm

Theo đó, giấy xác nhận phê duyệt được ban hành sau quá trình xem xét kỹ lưỡng và được chấp thuận bởi Hội đồng an toàn thực phẩm và thức ăn chăn nuôi biến đổi gen, theo đúng trình tự được quy định. Đây là 4 sản phẩm biến đổi gen đầu tiên được Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn công nhận đủ điều kiện sử dụng làm thực phẩm và thức ăn chăn nuôi tại Việt Nam và đảm bảo là không có bất kỳ ảnh hưởng bất lợi nào đối với con người và vật nuôi.

Các sản phẩm cây trồng biến đổi gen đã được sử dụng rộng rãi ở nhiều nước trên thế giới, tuy nhiên, ở Việt Nam, đây là lần đầu tiên các sản phẩm này được xác nhận đủ điều kiện sử dụng làm thực phẩm và thức ăn chăn nuôi, sự kiện này đánh dấu một bước tiến quan trọng trong việc đưa các sản phẩm biến đổi gen vào sản xuất trong nông nghiệp.

Đại diện Cục Chăn nuôi thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn cho biết, sự kiện trên được kỳ vọng sẽ giúp giảm thiểu tình trạng nhập siêu ngô tăng liên tục trong những năm trở lại đây. Tuy nhiên, để hiện thực hóa mục tiêu này và có thể thực sự tiếp cận với tiến bộ khoa học nông nghiệp, nông dân còn phải chờ thêm chứng nhận an toàn đối với môi trường và thông qua quy trình khảo nghiệm và công nhận giống của Bộ Tài nguyên và Môi trường.

Đại diện Cục Chăn nuôi cũng cho biết, mặc dù chưa chính thức công nhận, nhưng những sản phẩm ngô, đậu tương Việt Nam nhập khẩu về làm thức ăn gia súc từ trước đến nay hầu hết là cây trồng biến đổi gen./.

Theo báo cáo của Bộ Nông nghiệp và PTNT thôn trong 6 tháng đầu năm 2014, so với cùng kỳ năm trước, khối lượng nhập khẩu ngô đạt 2,33 triệu tấn và giá trị nhập khẩu đạt 599 triệu USD, tăng gấp 2,4 lần về lượng và 87,1% về giá trị; khối lượng nhập khẩu đậu tương đạt 856.000 tấn, với giá trị 504 triệu USD, tăng 25,8% về lượng và 22,3% về giá trị so với cùng kỳ năm 2013.

Thông tin dự báo của Cục Chăn nuôi, nhiều khả năng đến hết năm nay, nước ta sẽ nhập khẩu đến trên 4,5 triệu tấn ngô (đáp ứng khoảng 2/3 nhu cầu) và ước chi phí sẽ lên đến khoảng hơn 1 tỷ USD.

Nguồn: Bộ nông nghiệp